Logo_
CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚITop bar
Thầy Thuốc Tự Thân

Bài thu hoạch Học Viên Online: Nguyễn Thọ Hải

Thứ Ba, 28/04/2020
Phan Thúy An

Bài thu hoạch Học Viên Online: Nguyễn Thọ Hải 

Sdt: 0932 599 599

 

     Có ai đó đã nói rằng: “Mỗi người chỉ có một cuộc đời, nhưng màu sắc trắng đen không do mình tự vẽ”.

Vâng! Đúng là như vậy, ai trong cuộc đời này chẳng muốn chọn cho mình một cuộc đời “đầy màu sắc”, một cuộc sống vui vẻ, mạnh khỏe. Thế nhưng, đâu cứ phải ta muốn là được? Chính những bệnh tật đã khiến cho cuộc sống của chúng ta trở nên mệt mỏi, tẻ nhạt và nhuốm màu u buồn hơn. Và cuộc sống của tôi, một người mang trong mình cũng lắm bệnh cũng đã từng trôi qua như vậy. Cho đến khi tôi gặp được phương pháp chăm soc sức khỏe Diện Chẩn “vị thần” ban ánh sang cho cuộc đời tôi. Có thể nói rằng, tôi gặp được “vị thần” ấy như là một cái duyên vậy…

            Vào một buổi chiều khoảng tháng 2 năm 2019, như thường lệ, cơn đau đầu của tôi lại xuất hiện. Lúc ấy, tôi thử lên YouTube và tìm xem có phương pháp nào giúp giảm bớt cơn đau đầu của tôi không. Tình cờ, tôi xem được một video nói về cách chữa đau đầu bằng Diện Chẩn. Tôi chú ý theo dõi và làm theo, thật ngạc nhiên chỉ trong vòng 5 phút, cơn đau đầu của tôi không chỉ giảm bớt mà khỏi luôn, trong khi trước đây mỗi lần đau đầu tôi phải uống 1 đến 2 viên thuốc giảm đau mới khỏi. Như tìm được “bí kíp” hay trong việc chăm sóc sức khỏe không dùng thuôc, cả đêm hôm đó tôi say mê xem những video nói về Diện Chẩn. Do có niềm đam mê với việc chữa bệnh, ngay sáng hôm sau tôi đi TPHCM vào Trung tâm Việt Y Đạo 16 Ký Con, P7, Quận Phú Nhuận mua một số sách và dụng cụ về nghiên cứu, sau đó tôi thử thực hành cho bản thân mình. Các bạn biết không, tôi vốn bị  các bệnh thấp khớp, viêm xoang, viêm mũi dị ứng, sỏi thận, dạ dày… từ trước đến nay, tôi dường như “làm bạn” với các loại thuốc tây, thuốc nam rồi thuốc bắc và điều đó khiến cho tôi hết sức mệt mỏi mà bệnh của tôi không hề thuyên giảm. Khi tôi thử chữa từng bệnh của minh  bằng phương pháp Diện Chẩn thì thấy hết bệnh và tôi chấm dứt dùng thuốc kể từ đó. Thấy hay và hiệu quả tôi liền chữa trị cho hàng xóm quanh nhà với các bệnh như: đau cổ, vai gáy, cột sống, thắt lưng, cảm, đau dạ dày… tất cả đều khỏi bệnh. Trong quá trình chữa bệnh bằng phương pháp Diện Chẩn, có nhiều trường hợp để lại cho tôi những ấn tượng và củng cố cho tôi niềm tin mãnh liệt rằng phương pháp này thực sự có hiệu quả…

Điển hình nhất là trường hợp mẹ của một người cháu tên là Nguyễn Thị Báu, 66 tuổi, hiện ở khu phố 2, phường Trảng Dài, Biên Hòa, Đồng Nai bị đau dây thần kinh sinh ba đã đi chữa tại bệnh viện Đồng Nai, Bệnh viện Tâm thần TW cả tháng không khỏi, tôi mạnh dạn bảo con của bà đưa xuống tôi chữa thử. Ban đầu bà  không đi vì không tin, cho rằng bác sỹ cho bao nhiêu thuốc uống còn không khỏi huống chi đến bấm huyệt, bà đòi uống thuốc tây không khỏi thì sẽ đi mổ. Đêm hôm ấy bà đau quá mới nói con gái điện cho tôi, tôi bảo “cháu nghĩ về mẹ cháu, bảo mẹ cháu nghĩ về chỗ đau” (vì tôi chưa biết mặt và biết tên của bà). Tôi dùng phương pháp phóng công qua con gái bà, 5 phút sau người bà toát mồ hôi, cơn đau tạm dừng, thế là sáng hôm sau bà quyết định xuống nhờ tôi chữa thử xem sao. Tôi bắt đầu làm theo đồ hình của Thầy Bùi Quốc Châu và dùng cả thủy công (cho nước vào ly rồi niệm 26-60), ảnh công (dùng ảnh của thầy  Bùi Quốc Châu áp vào chỗ đau) cho bà. Kỳ lạ cơn đau của bà mỗi ngày một dày hơn làm tôi phát hoảng, bởi trước giờ tôi chưa làm ca nào bệnh nặng như vậy, tuy nhiên tôi vẫn khuyên bệnh nhân hãy bình tĩnh. Đến ngày hôm sau cơn đau càng dày hơn nhưng mức độ đau có giảm, điều đó khiến tôi hi vọng và tiếp tục kiên trì chữa. Những ngày sau cơn đau thưa dần, mức độ đau  giảm dần đến ngày thứ 12 thì khỏi hẳn. (sau lần phóng công này tôi tiếp tục dùng phương pháp này cho một số trường hợp ở xa đều có hiệu quả).

            Trường hợp thứ 2 là cháu Nguyễn Mạnh Hùng, 34 tuổi cạnh nhà tôi bị thoát vị đĩa nệm, đi bệnh viện Đồng Nai bác sỹ bảo trường hợp này phải mổ. Cả nhà lo lắng vì cháu tuổi còn trẻ, nếu phải mổ thì sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe nên đã qua nhà nói chuyện với tôi. Tôi bảo dìu cháu qua tôi thử xem (vì đau quá cháu không đi được). Qua một lần day ấn theo phác đồ của thầy Bùi Quốc Châu thì bệnh nhân đứng thẳng và đi lại được. Qua 3 ngày điều trị cơn đau của bệnh nhân giảm nhiều và đi làm lại bình thường. Tôi chỉ cho bệnh nhân quay cổ tay, day ấn một số huyệt và ăn uống theo sách của thầy Bùi Quốc Châu. Từ đó đến nay bệnh nhân khỏe mạnh và đi làm bình thường, siêng năng luyện tập và ăn uống đúng cách (trước đây mỗi tháng Hùng ăn khoảng 20 kg cam sành). 

Trường hợp ấn tượng thứ 3 là: Một anh bạn cùng tuổi với tôi tên Lê Văn Tuấn, ở Ấp 8, An Phước, Long Thành, Đồng Nai bị giảm cân, teo cơ, đi bộ chỉ được 15 – 20 bước là thấy đau mỏi, chân như có người giật lại không đi được nữa. Gia đình đã đưa anh đi khắp các bệnh viện mà tìm mãi không ra bệnh. Tôi nghe được và điện thoại bảo anh ta tranh thủ vào nhà tôi chăm sóc cho. Ban đầu anh ta không tin và bảo rằng anh ta vừa đi xét nghiệm cơ, để 2 tuần sau xem kết quả sao đã.  Tôi tiếp tục thuyết phục, thế rồi miễn cưỡng anh ta cũng chịu đến để cho tôi “hành”. Sau mấy ngày làm 6 vùng phản chiếu hệ bạch huyết, gạch mặt, day, ấn huyệt theo một số phác đồ gợi ý của thầy Bùi Quốc Châu anh ta thấy bớt đau. Sau 2 tuần có kết quả xét nghiệm của bệnh viện là “thoái hóa cơ tự phát” cũng là lúc bệnh tình của anh ấy có phần giảm. Xuyên suốt 2 tháng kiên trì điều trị,  anh ấy đã chạy bộ được 5- 6 km, tăng được 2 kg và cảm thấy người trở lại bình thường. Tôi hướng dẫn anh ấy tự day huyệt và cách ăn, bây giờ anh ấy đã khỏe hẳn. (sau này tôi được biết có một trường họp tương tự “thoái hóa cơ tự phát” đi  Singapore để chữa mất khoảng 3 tỷ đồng nhưng vẫn không khỏi hẳn). 

Trường hợp thứ 4 là một cụ ông gần 80 tuổi cạnh nhà tôi đêm hôm ấy chẳng hiểu sao nước mắt ông cứ chảy ròng ròng, không la, không nói, không cựa được gì hết, bà cụ sờ vào người thấy chỗ nào cũng “cứng”, càng sờ, càng nắn lại càng cứng, cụ gọi tôi sang, qua quan sát tôi đoán có khả năng cụ bị chuột rút. Tôi liền day, ấn cho mất phát theo phác đồ “Vọp bẻ”, từ từ người cụ mềm ra và mọi hoạt động lại trở lại bình thường. 

Trường hợp thứ 5 là hai người phụ nữ lấy phải hai ông chồng rất khó tính (xin được dấu tên), lười làm việc nhà, nghe họ phàn nàn tôi đã chỉ cho họ phác đồ yêu thương. Lạ kỳ thay mỗi ngày tôi hỏi họ là mỗi ngày đức ông chồng của họ tiến bộ đến bất ngờ. Đến hôm nay hai ông chồng khó tính ngày xưa của họ  đã biết rửa chén sau mỗi bữa ăn, chở con đi học, lau nhà cửa…làm những việc mà cả chục năm nay chưa bao giờ đụng tay tới. Nói đến đây tôi cũng có phần hơi lo, biết đâu vài năm nữa tôi lại phải chỉ cho ông chồng của họ làm phác đồ yêu thương cho vợ không nhỉ?

Một ấn tượng nữa là trẻ con trong khu tập thể của tôi bị cảm, sốt, ho, viêm họng tôi dùng phương pháp dán cao (salonpas) chỉ vài lần là khỏi và còn nhiều và rất nhiều các trường hợp tương tự tôi không thể kể ra hết được. Từ đó tôi say mê đi “dụ” mọi người ai có bệnh gì chịu khó đến tôi chữa tranh thủ vào các giờ trưa và tối. Tất cả mọi người đến tôi chăm sóc sức khỏe đều có kết quả tuyệt vời, tôi chỉ cho mọi người cách làm theo phương pháp của thầy Châu và tặng sách ABC, cây dò và cây cào cho  những người thích môn này. Thật bất ngờ những người được tôi chia sẻ đến nay nhiều người làm rất tốt, có thể tự chăm sóc cho mình, cho gia đình  và cho người khác. Tính về tinh thần thì đó là niềm vui vô bờ bến, tính về tiền bạc thì không có phép tính nào tính hết được, quả là thần kỳ.

 Tôi luôn tâm niệm và chỉ mong muốn làm sao có thời gian để tham gia học được một lớp căn bản về Diện Chẩn BQC. May mắn cho tôi được người bạn chỉ cho tôi đăng ký và  tôi được học lớp này qua Online mặc dù tôi chỉ được học nửa buổi trực tiếp còn lại là tranh thủ xem lại vào ban đêm, nhưng đến nay tôi vẫn chưa xem hết được các buổi giảng của cô Đinh Phương Thảo giảng rất ấn tượng, vừa vui, vừa dễ nghe, dễ áp dụng. Tuy chưa xem hết và xem kỹ nhưng đến nay tôi đã tự biết nhiều cách để tự chăm sóc sức khỏe của mình, kể cả làm đẹp (trước đây tôi chỉ là người học “mót” chắp vá, cũng may trong Diện Chấn có chữ “tùy” và “luôn sáng tạo”)

 

Tuy nhiên tôi đang chưa tìm ra cách chữa trị cho các trường hợp sau:

Trường hợp thứ nhất là: em này 38 tuổi bị ra mồ hôi lâu năm, chỉ cần hơi cay, hơi lo lắng một chút là mồ hôi ra “ướt” hết, tôi loay hoay 2 tuần mà không thấy giảm (phải chăng trí thông minh của mình còn kém, tôi cố gõ 300, 103 mãi mà vẫn chưa thông minh lên được) mong cô Thảo chỉ dùm.

            Trường hợp thứ 2 là: bản thân tôi bị tóc bạc nửa đầu bên phải bạc 100%, nửa đầu bên trái bạc 50%, tôi đã cố gắng làm 2 tháng mà nó vẫn không bạc đều hoặc xanh đều như mong muốn.

            Trường hợp thứ 3 là có một bác năm nay  70 tuổi vợ mất đã năm năm, hiện nay muốn đi bước nữa. Bác ấy nhờ tôi phục hồi lại sinh lý cho bác ấy, tôi cố tìm cách vực lại gần một tháng nay vẫn không thấy tiến triển, tôi vẫn tiếp  tục cố gắng hết mình, tìm hiểu, học tập cô Thảo không biết 10 năm nữa có cải thiện được cho bác ấy không ?

            Trong quá trình thực hiện việc chữa bệnh theo phương pháp Diện Chẩn BQC tôi rất tâm đắc về 6 vùng phản chiếu và động tác “gạch mặt”, đây là động tác rất dễ làm, ai cũng làm được, chỉ cần học năm phút là làm được ngay. Đơn giản nhưng vô cùng hiệu quả. Tôi thường nói đùa với mọi người là “cứ gạch nát mặt đi thì bệnh gì cũng khỏi, đây là phương pháp thần tiên của thầy Châu, hay phương pháp của những người lười vì quá đơn giản, không tốn sức, tốn công, tốn tiền, tốn tư duy…vừa phòng tốt vừa chữa bệnh tốt”. Tôi đã thực hiện cho nhiều ca bị cảm sốt, cảm lạnh, viêm xoang, ho, đàm. Khi họ đến nhờ tôi lúc tôi đang bận không làm theo phác đồ được tôi chỉ cầm que dò đánh 6 vùng phản chiếu và “gạch mặt” sau đó hướng dẫn cho họ cứ 2 giờ làm lại một lần…. Điều đặc biệt nữa là gương mặt của những người thường xuyên làm 12 động tác xoa mặt, 6 vùng phản chiếu, “gạch mặt” tự nhiên mặt láng bóng, hồng hào, khỏe khoắn.

Đối với bản thân tôi thích 2 huyệt:  huyệt 26 và 57, bởi tôi thường hay đi uống rượu (vì tính chất công việc phải thế) nên mỗi lúc sắp say lại dùng đến nó thế là tôi trở thành người nổi tiếng “uống rượu không biết say”. Ngoài ra mỗi khi đi dự tiệc có đồ ăn ngon tôi lại dùng phương pháp xoa quanh miệng lại ăn được tiếp, chỉ băn khoăn một điều, tôi có mắc chứng bệnh tham ăn, tham uống không nhỉ?

Hệ thống huyệt của Thầy Bùi Quốc Châu là một hệ thống quá tuyệt vời, là một vũ trụ thu nhỏ mà mỗi huyệt là một hành tinh, mỗi hành tinh lại là một viên ngọc quý, mỗi viên ngọc quý chứa một cây thuốc quý mà thiên nhiên ban tặng cho chúng ta nhưng hàng triệu năm chưa ai tìm ra được chỉ duy nhất thầy Bùi Quốc Châu tìm ra được nó mà thôi. Những điều hết sức bí ẩn, hết sức huyền bí nhưng lại được thầy Bùi Quốc Châu khám phá trên khuôn mặt của chúng ta, những cây thuốc quý, được thầy gieo lên trên mặt của mỗi người một cách thần kỳ mà không một nhà khoa học nào có thể làm được. Chỉ tiếc rằng hiện nay còn quá ít người biết đến, quá ít người quan tâm đến nó, quá ít người biết cách sử dụng, chăm sóc nó, nhất là ngành y hiện nay.

Các phác đồ hỗ trợ trong Diện Chẩn là một sự nghiên cứu rất kỳ công, thầy Châu và các học trò của thầy đã dày công xây dựng và phát triển, thiên biến vạn hóa để đưa ra được phác đồ điều trị làm cho những người chưa học, mới học có thể sử dụng được ngay (bản thân tôi trước đây mới chỉ học “mót” nhưng vẫn làm được và có hiệu quả). Chỉ cần đọc kỹ cuốn Diện Chẩn ABC, chăm chỉ, mạnh dạn, sáng tạo…thì đã chữa bệnh tốt rồi. Điều đặc biệt về sách của thầy Bùi Quốc Châu dùng từ ngữ rất thông dụng, dễ đọc, dễ hiểu, dễ áp dụng, càng đọc càng thấy hay, càng đọc càng thấy mới, càng đọc lại càng thấy rằng vốn hiểu biết của mình chỉ như hạt cát nhỏ bé giữa sa mạc kiến thức rộng lớn… 

            Các dụng cụ Diện Chẩn trông rất đơn giản nhưng xinh xắn, sắc nét, dễ sử dụng; tên của các dụng cụ vừa ngộ ngộ, vừa triết lý, vừa hay, rất mềm mại nhưng cũng rất cứng cáp; dùng dụng cụ để chữa bệnh thấy kỳ diệu vô cùng, dụng cụ be bé, con con nhưng có một sức mạnh vô biên “cây nhất dương chỉ”;  mỗi một dụng cụ là một sự sáng tạo và có tác dụng đến bất ngờ mà có lẽ chỉ có thầy Châu mới nghĩ ra nó.

            Khi sử dụng dụng cụ, mỗi phương thức có mỗi cái hay của nó, làm cho ta không bị nhàm chán khi sử dụng, làm cho bệnh nhân có một sự lựa chọn phù hợp với sở thích và cơ địa của mình. Chính cảm giác của bệnh nhân đã nói lên sự thích ứng của người bệnh với từng dụng cụ làm cho họ thấy thoải mái hơn, chữa trị nhanh hơn, tự làm, tự chữa bệnh tốt hơn, người làm Diện Chẩn tự tin hơn. Trong các phương thức tác động tôi thấy phương thức nào cũng hay: Các con lăn tôi thường hướng dẫn cho trẻ em, cho những người chưa biết gì về Diện Chẩn, chỉ cho họ lăn trên các vùng huyệt, vùng đau, cùng phản chiếu, trên mặt…. Phương thức gõ tôi thường dùng cho những bệnh đau lưng, mông, bả vai… sau khi day ấn các huyệt. Phương pháp day, ấn là phương thức tôi dùng thường xuyên nhất và hiệu quả nhất. Phương pháp dán tôi thường dùng cho những người nhát gan, sợ đau và các cháu nhỏ cũng hết sức tuyệt vời. Chính những người sử dụng nó tự phát biểu, tự chia sẻ, tất cả đều thấy hiệu quả của nó

            Các đồ hình phản chiếu của Diện Chẩn là một độc đáo chưa từng có trên thế giới từ trước tới nay. Nhìn vào đồ hình ta có thể thấy được tất cả các bộ phận ngoại vi, các bộ phận nội tạng trên cơ thể con người. Từ đây người biết Diện Chẩn có thể chữa bệnh bằng sự tác động lên bất cứ bộ phận nào của cơ thể để chữa bất cứ bệnh gì trong cơ thể. Ví dụ chỉ cần cầm ngón tay, hay ngón chân ta có thể chữa được tất cả các bệnh trên toàn thân, toàn bộ nội tạng bằng một dụng cụ và lực tác động vừa phải…Nếu ai chưa tìm hiểu về Diện Chẩn chắc chắn rằng không bao giờ tin điều này, họ sẽ cho đó là trò ma thuật nào đó.

            Tuy tiếp cận với Diện Chẩn trong một thời gian chưa lâu nhưng tôi có một niềm đam mê đến kỳ lạ. Trên 50 năm nay tôi chưa bao giờ đam mê một việc, một lĩnh vực, một nghề nào như Diện Chẩn. Quay lại quá khứ từ khi sinh ra và lớn lên đến giờ tôi thấy tiếc cho mình, tại sao Diện Chẩn đã có cách đây 40 năm mà gần hết cuộc đời mình mới biết, phải chăng mình quá lạc hậu so với thời đại hay không? Giá như biết sớm hơn có phải tuyệt vời không. Trách mình nhưng cũng trách cả người! Tại sao đã gần 40 năm qua mà trên đất nước Việt Nam yêu quý của chúng ta lại ít người biết về Diện Chẩn đến thế? Tại sao người định cư ở nước ngoài lại giới thiệu cho người ở TPHCM  rằng hãy đến Diện Chẩn Bùi Quốc Châu mà học, mà chữa bệnh? Tại sao ngành y của chúng ta lại chưa biết kết hợp giữa Đông y, Tây y với Diện Chẩn để mang lại hiệu quả hơn trong việc phòng và trị bệnh? Tại sao không đưa Diện Chẩn vào chương trình đào tao trong ngành y? Tại sao giới truyền thông lại ít nói về Diện Chẩn- một phương pháp dễ học, dễ làm, dễ áp dụng, làm ở đâu, lúc nào cũng đươc mà không mất tiền, không bi tác dụng phụ của thuốc, không hại đến cơ thể người? Một phương pháp làm cho con người ta vui hơn, xinh đẹp hơn, thông minh hơn, thân thiện hơn, đạo đức hơn, yêu thương nhau hơn, vì con người hơn (như 12 tiêu chí, 20 điều lợi ích của Diện Chẩn trong Tâm ngôn của thầy Châu) và biết bao nhiêu câu hỏi vì sao…. Nếu ai đã học Diện Chẩn, biết đến Diên Chẩn, làm Diện Chẩn thì người đó sẽ là người may mắn và hạnh phúc nhất. Nếu trên thế giới này ai cũng biết đến Diện Chẩn, hiểu Diện Chẩn, Làm Diện Chẩn tôi tin rằng nhân cách của con người sẽ hoàn thiện hơn, biết yêu thương nhiều hơn, biết cho đi nhiều hơn “người với người sống để yêu nhau”, xã hội sẽ tốt đẹp hơn. Với sự miệt mài, toàn tâm, toàn ý vì Diện Chẩn, vì đất nước, vì dân tộc, vì con người của Giáo sư, Tiến sỹ khoa học Bùi Quốc Châu và cộng sự yêu quý của ông; với đội ngũ học viên hàng trăm khóa học trong nước và trên thế giới đang  ngày đêm nghiên cứu, phát triển và thực hiện Diện Chẩn tôi tin chắc rằng một ngày không xa Diện Chẩn sẽ đi đến từng quốc gia, dân tộc, đi đến từng nhà, từng người để mang lại lợi ích tuyệt vời cho họ. Diện Chẩn không phải chỉ tồn tại và phát triển trăm năm, ngàn năm mà sẽ mãi mãi đâm chồi, nảy lộc như hoa lá mùa xuân, mãi mài xanh tươi, đời đời bền vững.

 Chúng ta, thế hệ hôm nay bằng tất cả tâm huyết (như tâm ngôn của thầy), niềm tin và nghị lực hãy chăm sóc, vun trồng cho cây Diện Chẩn thành những rừng Diện Chẩn bạt ngàn, bát ngát xanh tươi, đời đời bền vững, để đạt được ý nguyện của thầy tổ yêu quý của chúng ta.

            Kính thưa cô Thảo! Tôi rất tiếc mình không phải là nhà thơ, nhà văn để nói hết và miêu tả được những gì mình muốc nói, học viên của cô chỉ có mấy lời mộc mạc mong các cô chỉ giáo.

            Trân trọng cảm cơn các cô.

 

Danh mục
Viết bình luận của bạn
Messenger